Phi tần xưa khi “thị tẩm” phải quấn chăn điều này hoàn toàn xuất phát từ quy tắc có nêu trong ghi chép về sinh hoạt hậu cung của các hoàng đế Thanh triều.
Trong nhiều bộ phim cung đấu thời nhà Thanh, chúng ta nhìn thấy cảnh phi tần trước khi vào thị tẩm sẽ được lột sạch quần áo rồi quấn trong một tấm chăn bông. Sau đó, thái giám sẽ đến gõ cửa và bế cả chăn lẫn người vào phòng nghỉ ngơi của hoàng đế Trung Hoa để vua hưởng lạc. Thực tế, điều này hoàn toàn xuất phát từ quy tắc có nêu trong ghi chép về sinh hoạt hậu cung của các hoàng đế Thanh triều. Mục đích của việc làm cồng kềnh này là gì?
Tại sao phi tần xưa khi “thị tẩm” phải quấn chăn, chờ thái giám bế vào?
+ Giúp hoàng đế tiết kiệm thời gian
Theo quy định của hậu cung, bất kỳ phi tần nào được hoàng đế lật thẻ gọi đến thị tẩm đều sẽ được thái giám báo trước. Sau đó, phi tần sẽ vệ sinh, tắm rửa sạch sẽ, lột sạch quần áo rồi quấn vào một tấm chăn bông. Chờ đến giờ, thái giám sẽ đến bế chăn bông đó đưa vào phòng nghỉ ngơi của hoàng đế.
Sau khi xong việc, phi tần sẽ tự chui vào trong chăn bông rồi chờ thái giám đến bế về phòng của mình. Quy trình cứ thế tiếp diễn không có ngoại lệ. Các phi tần không được phép ngủ cùng hoàng đế, chỉ có hoàng hậu mới là người chung chăn gối với vua.
Được biết, hoàng đế thường vô cùng bận rộn chuyện quốc gia. Chính vì vậy thời gian nghỉ ngơi không nhiều và được thiết lập vô cùng nghiêm ngặt. Trong đó, thời gian thị tẩm phi tần chỉ có khoảng 1 tiếng đồng hồ. Trong khi phi tần thời xưa trang điểm, ăn mặc quần áo vô cùng rườm rà, vì thế để tiết kiệm thời gian, các phi tần buộc phải cởi sạch đồ trước khi vào phòng vua. Ngoài ra, họ còn không được phép trang điểm hay làm tóc cầu kỳ vì sẽ khiến vua tốn thời gian trong việc xử lý, làm chậm trễ giờ giấc nghỉ ngơi.
+ Đảm bảo an toàn cho hoàng đế
Một trong những lý do bắt buộc phi tần phải lột sạch trước khi “thị tẩm” là để bảo vệ tính mạng cho nhà vua. Vào thời hoàng đế Gia Tĩnh của nhà Minh, ông vua này được biết là hoang dâm vô độ, từng khiến bao phi tần than khóc. Rất nhiều người nảy sinh lòng oán hậu và muốn ra tay sát hại ông.
Nhiều phi tần đã tranh thủ lúc thị tẩm để giở trò, may mắn mà ông vua này tránh thoát. Thế nhưng điều này trở thành kinh nghiệm sống còn cho những vị vua khác noi theo. Vì sợ phi tần nảy sinh ý đồ ám sát trong lúc thân mật, các ông vua lệnh cho họ không được mặc quần áo vào phòng riêng để không mang theo bất kỳ hung khí nào.
Các phi tần phải bò từ phía dưới giường lên, sau khi xong việc thì bò giật lùi về, tuyệt đối không được quay lưng lại với vua. Điều này thể hiện sự tôn kính với bề trên, cũng dễ cho hoàng đế quan sát nhất cử nhất động của phi tần đó. Phi tần được sủng hạnh không được phép ngủ qua đêm ở phòng của hoàng đế để bảo vệ sức khỏe của vua, tránh làm cho vua lao lực ảnh hưởng đến thân thể.
“Quy tắc ngầm” của các Hoàng đế Thanh triều
Theo nhiều giai thoại truyền loại, bên cạnh quá trình thị tẩm được quy định rõ ràng trong các bước nêu trên, hậu phi Thanh triều còn buộc phải tuân thủ theo một “luật ngầm” của Hoàng đế. Đó chính là việc quy định phi tử không được phép phát ra bất kỳ một tiếng kêu nào trong quá trình sủng hạnh.
Sở dĩ có quy tắc này là bởi vào thời bấy giờ, việc thị tẩm của nhà vua sẽ bị quản thúc bởi Kính Sự phòng. Do đó mà việc Hoàng đế quan hệ vợ chồng với phi tử cũng nghiễm nhiên không có sự riêng tư tuyệt đối.
Cụ thể, trong quá trình Thiên tử sủng hạnh hậu phi, các thái giám Kính Sự phòng sẽ túc trực ngay bên ngoài tẩm cung, vừa để nhắc nhở nhà vua về giờ giấc, vừa để thực hiện các yêu cầu đột xuất từ chủ tử nếu có. Chính việc thiếu đi tính riêng tư trong lúc quan hệ vợ chồng đã khiến việc thị tẩm của Thiên tử không có được sự tự nhiên, thoải mái. Nhà vua vì tránh để bản thân mất mặt và cũng không muốn bị mang tiếng là túng dục quá độ, nên đã buộc các phi tần không được phát ra bất kỳ âm thanh nào trong suốt quá trình sủng hạnh.
Do đó suy cho cùng, quy định “bất thành văn” này cũng chỉ phục vụ cho mục đích giữ gìn thể diện cho Hoàng đế, còn người chịu thiệt ở đây trước sau vẫn chỉ là thê thiếp của nhà vua. Bên cạnh luật ngầm kỳ lạ này, cả Thiên tử và các phi tần thời nhà Thanh còn phải chịu sự quản thúc về mặt thời gian. Cụ thể, Hoàng đế không được lâm hạnh phi tần quá nửa giờ, tương đương với 30 phút.
Từ những quy định ngặt nghèo và quy tắc ngầm nêu trên, không khó để nhận thấy số phận của “nghề làm phi” vốn không hoa lệ như hậu thế vẫn tưởng. Những thê thiếp của Hoàng đế dù bên ngoài quả thực có rạng rỡ, vẻ vang, thế nhưng hết thảy mọi chua xót và khổ sở mà họ phải chịu đựng lại là điều không mấy ai có thể hiểu thấu. Do đó mà cổ nhân Trung Hoa xưa vẫn thường truyền tai nhau câu nói: “Xuất thân bình thường có niềm vui giản dị của cuộc sống bình thường, xuất thân quyền quý lại có bi ai ít biết của cuộc sống quyền quý”.
Theo Thời báo Văn học Nghệ thuật
https://www.giaitri.thoibaovhnt.com.vn/tai-sao-phi-tan-khi-thi-tam-phai-lot-sach-quan-chan-sung-hanh-chi-duoc-30-phut-neu-qua-30-phut-thi-sao-724109.html